Xảy ra khi một dầm hoặc thanh chịu một lực ngang so với trục dọc của nó.
Lực có thể không nằm trong mặt phẳng đối xứng chính của tiết diện, khiến cho dầm có thể bị uốn kèm theo xoắn.
Ứng suất không chỉ có dạng mô-men uốn thuần túy mà còn có thể bao gồm mô-men xoắn hoặc cắt.
Phân bố ứng suất không hoàn toàn đối xứng.
2. Uốn thuần túy phẳng (Pure Bending)
Xảy ra khi một dầm chịu tác dụng của chỉ có mô-men uốn mà không có lực cắt.
Mô-men uốn được phân bố đều trên mặt cắt, và tiết diện ngang chỉ bị cong mà không bị xoắn.
Ứng suất phân bố tuyến tính theo chiều cao của tiết diện dầm (theo công thức σ=My/I, với M là mô-men uốn, y là khoảng cách từ trục trung hòa, và I là mô-men quán tính).
Trục trung hòa là một đường cong, nhưng không có lực cắt trong mặt cắt ngang.
Tóm lại
Uốn ngang phẳng có thể bao gồm lực cắt và mô-men xoắn, gây ra ứng suất phức tạp hơn.
Uốn thuần túy phẳng chỉ có mô-men uốn, không có lực cắt hay mô-men xoắn, nên đơn giản hơn về phân bố ứng suất.